Top 1 Truyện Ma Kinh Dị, Ám Ảnh Cực Rùng Rợn 2021

Bạn của tôi đang làm một thí nghiệm khủng khiếp để chứng minh một quan điểm triết học. Cậu ta có thể đã chết hoặc bị ăn thịt, còn tôi thì đang kẹt trong phòng ngủ của cậu ấy....

Top 1 Truyện Ma Kinh Dị, Ám Ảnh Cực Rùng Rợn 2021

Tom và tôi đều đang là sinh viên năm cuối ngành tâm lý học thần kinh. Mọi việc bắt đầu khi mẹ cậu mất cách đây vài tháng vì bị một tài xế ô tô say xỉn đâm vào xe của bà. Tom là một người theo chủ nghĩa vô thần còn tôi thì ngược lại, có lẽ vì thế mà cái chết của bà ấy đã ảnh hưởng đến Tom rất nhiều. Cậu ấy không còn đi chơi với bạn bè và luôn vắng mặt trong các hoạt động xã hội. Thậm chí cậu ấy còn chẳng thèm đến lớp. Bạn gái cậu ấy cũng đã an ủi và đồng cảm các thứ nhưng đã chia tay sau ba tháng vì sự thờ ơ của Tom.

Đọc truyện kinh dị KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH)

Là một người theo đạo Kitô (hay còn gọi là Cơ Đốc giáo), tôi không hiểu tại sao Tom lại hoàn toàn chối bỏ những chuyện tâm linh. Nếu bạn áp dụng logic của khoa học vào thần kinh học, bạn sẽ đi đến một kết luận rằng: không có bằng chứng nào về Chúa nên Chúa không tồn tại. Tôi thì lại không nghĩ thế. Các nhà khoa học vĩ đại như Albert Einstein vẫn luôn tin vào Chúa mà. Những logic lạnh lùng của khoa học không thể và không nên áp dụng trong một số việc, thần thánh là một trong số đó. Bây giờ tôi hiểu một sự thật rõ ràng hơn bao giờ hết, đó chính là có những thứ chúng ta không nên xem xét kĩ lưỡng quá, nếu không chúng ta sẽ tìm thấy những-thứ-chúng-ta-không-nên-thấy.

Rùng Rợn Kinh Khủng

Tôi đã nói chuyện với Tom về Chúa, về linh hồn con người và cả thế giới bên kia. Mẹ Tom là một người tốt. Cô đã tặng thức ăn cho người vô gia cư và kém may mắn. Khi tôi nhắc đến chuyện này, tôi nhớ Tom đã cười, mắt cậu ấy hiện lên một tia sáng mà tôi chưa từng thấy trước đây. Sau đó, Tom hỏi tôi:

“Điều gì sẽ xảy ra nếu như tao có thể chứng minh những điều mày vừa nói là sai?”

Trong nhận thức, tôi biết Tom không phải là một thằng hay nói đùa. Thay vào đó, tôi cười lại với nó và nhún vai.

Để hiểu điều gì xảy ra tiếp theo, tôi nghĩ tôi nên kể cho mọi người thêm một số chuyện. Có một gã đàn ông vô gia cư thường hay xuất hiện trong khuôn viên trường chúng tôi và khá gần chỗ Tom sống. Nghe giọng nói thì tôi đoán gã đến từ Đông  u. Gã không nhớ tên của mình và có vẻ như là mất trí nhớ, vì vậy sinh viên trường chúng tôi hay gọi gã là John Doe. Gã khá thân thiện và dễ gần nên mọi người cũng dần chấp nhận sự hiện diện của gã.

Vài ngày sau cuộc trò chuyện của tôi với Tom, John Doe không còn xuất hiện quanh khuôn viên trường nữa. Cũng không có ai quan tâm; gã ta không có gia đình nên cũng chẳng ai thừa hơi đi điều tra. Tầm một tuần hoặc có lẽ lâu hơn sau khi John biến mất, tôi ghé qua căn hộ của Tom sau giờ tự học buổi tối để xem cậu ấy thế nào rồi.

Truyện dị năng đô thị top 2021 SỐ HIỆU 09 (BẢN DỊCH)!

Sau khi cùng nhau nốc vài ly bia, Tom bảo tôi đi theo cậu ấy. Chúng tôi dừng lại trước cửa phòng tắm.

“Mày nhớ những gì mày đã nói về linh hồn vào lần trước chứ?” Tom hỏi.

“Tao biết mày đã cố làm tao cảm thấy tốt hơn và về mọi thứ nữa. Nhưng mà mày biết đó, tao nghĩ tất cả mọi người sẽ hạnh phúc khi biết sự thật, thay vì mãi sống trong sự dối trá”

Là Ma Ám Hay Chăng?

Khi nhìn thấy sự khó chịu trên mặt tôi, Tom nói thêm:

“Tao không có ý làm tổn thương mày hay gì cả. Tao chỉ đang cố tìm ra sự thật. Tao muốn biết mày nghĩ gì về điều này”

Đột nhiên, một thứ gì đó nặng nề đập vào tấm cửa gỗ.

Tom mở cánh cửa đó ra. Bên trong phòng là John Doe. Gã ta đang ngồi trên một cái ghế gấp bằng nhựa và bắt đầu gầm gừ khi chúng tôi bước vào. Cặp mắt của gã nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Theo bản năng, tôi biết là có gì đó không ổn với gã ta rồi. Hai tay của John bị trói sau lưng, chân thì bị buộc chặt vào ghế. Trên trán thì đầy rẫy những vết bỏng. Kế bên gã có vài miếng bông tẩm cồn đã qua sử dụng từ phòng thí nghiệm của trường và chúng được gắn vào một bình ắc quy cho xe ô tô.

“Linh hồn là gì?” Tom hỏi tôi rồi tự trả lời. “Từ những gì tao thu thập được từ việc đọc Kinh Thánh, Talmud và Koran, linh hồn nói một cách dễ hiểu chính là ý thức của con người. Các văn bản đều không thống nhất về mấy cái tiểu tiết nhưng chung quy họ đều đồng ý rằng tất cả con người đều có linh hồn và linh hồn có thể tồn tại mà không cần đến thể xác khi họ sang thế giới bên kia”

John bắt đầu gầm gừ và gắt gỏng hơn với chúng tôi. Tôi nhìn thấy gân ở tay và chân nổi lên cuồn cuộn khi cố gắng thoát khỏi chiếc ghế. Anh ta thét lên một tiếng đau đớn.

Đọc truyện ngôn tình linh dị top hot 2021 tại truyendacsac!

“Hãy nhìn anh ấy đi” Tom nói. Cậu ấy đưa tay đến trước mặt John, gã ta lao tới định cắn cậu ấy nhưng lại trượt. “Gã ta chắc chắn có ý thức nhưng bây giờ mày không thể gọi gã ta là con người nữa rồi. Gã ta không thể nhớ, không thể nói hay cảm nhận bất kỳ cảm xúc nào như tình yêu, nỗi buồn hay sự đồng cảm gì cả.”

“Mày đã làm cái quái gì vậy?” Tôi hỏi Tom.

“Tao đã nung chín phần thuỳ trán của gã” Tom trả lời. “Câu hỏi của tao là, Daniel…Linh hồn của John đang ở đâu? Nếu gã ta có linh hồn - một loại ý thức tâm linh bẩm sinh mà chúng ta có và nếu như nó đang ở trên thiên đàng hay địa ngục thì mày giải thích thế nào về thứ mà chúng ta đang nhìn thấy đây? Ai đang điều khiển cơ thể đó? Gã ta đang vô thức hay là không có ý thức? Sinh vật mà chúng ta đang nhìn cho thấy một bằng chứng sống rằng John Doe không bao giờ có linh hồn đó Daniel à”

“MÀY ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY?” Tôi hét lên. “MẮC CỦA NỢ GÌ MÀ MÀY LẠI ĐI LÀM THẾ?”

“Bởi vì, Daniel à” Tom nói, quay lưng lại với John để tặng cho tôi một quả trừng mắt. “Tao ghét mày và tất cả những kẻ đểu cáng xung quanh tao vì luôn nói những lời nói dối trống rỗng. Tao đếch muốn sự an ủi giả tạo đó. Tao là một nhà khoa học, tao muốn sự thật. Đây là sự thật.”

Siêu phẩm đầu bảng 2021 NHÂN DANH BÓNG ĐÊM (BẢN DỊCH)!

Điều Kinh Dị Đáng Sợ

Tôi nghe thấy tiếng thứ gì đó soạt một cái. Tôi nhận ra ngay rằng John Doe đã thoát khỏi cái ghế. Việc ngày đêm không ngừng kéo và cọ xát các sợi dây thừng trói gã - điều mà không một người bình thường nào làm được - đã mang lại cho gã sự tự do. Tom hét lên. Trong đống hỗn loạn xảy ra sau đó, tôi nhớ mình đã thấy máu trào ra từ cổ họng của Tom. Mọi thứ gần ngay trước mắt mà có vẻ như xa vời vợi, giống như phê thuốc trong một cơn ác mộng vậy. Nhưng bản năng ham sống sợ chết đã kéo tôi ra khỏi sàn nhà, chạy vào phòng ngủ gần đó và khoá cửa lại.

Có vài âm thanh vỡ vụn của thứ gì đó từ phía bên kia cánh cửa mà tôi đoán là tiếng xương gãy. Mùi hôi sắt của máu nồng nặc tràn vào mũi tôi. Sau đó, tôi nghe tiếng John Doe bắt đầu cào cửa. Có khi việc cháy mất các khớp thần kinh đã khiến gã không tìm và sử dụng được tay nắm cửa nhưng sau nhiều lần thất bại, gã bắt đầu chuyển sang dùng cả người liên tục đập vào cánh cửa. Không nghỉ hay mệt mỏi và y hệt như cái cách gã kéo và cọ xát đống dây thừng. Tôi nghi ngờ rằng não của gã bị tổn thương đồng nghĩa với việc gã cũng mất luôn cảm giác đau đớn.

Tôi đã phát hiện và coi cửa sổ như một trong những cách để thoát hiểm nếu cần thiết. Chân tôi có thể sẽ bị gãy nhưng ít ra thì sẽ đỡ hơn là phải chịu chung số phận với Tom. Ngoài ra, tôi cũng phát hiện một cây kéo trên bàn của cậu ấy. Nếu tình huống xấu nhất xảy ra - John phá được cửa trước khi cảnh sát đến - tôi cần phải tự vệ đã. Gã ta vẫn đang đập điên cuồng ngoài cửa nhưng tôi nghĩ cánh cửa này còn có thể chịu thêm vài đòn.

Cho dù là John đang ở đâu, tôi hy vọng đó là một nơi tốt hơn.

Nguồn Reddit: https://redd.it/np0emu

Bài đăng của bạn Tram Thao Vy.